Nếu chẳng may đang đi trên đường mà bị người khác giẫm phải gót chân, đặc biệt là ở chốn đông người, thông thường người ta sẽ nhanh chóng chỉnh đốn lại giày dép rồi bước đi tiếp như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Thế nhưng lại có những người lựa chọn cách xử lý vừa cồng kềnh vừa… khó hiểu.
Ngày 24/5, một dân mạng Trung Quốc đã đăng tải đoạn clip ghi lại câu chuyện có 1-0-2 xảy ra tại ga tàu ở Thượng Hải, thu hút sự quan tâm rất lớn của dư luận nước này.
Theo câu chuyện được người này chia sẻ, khi đang di chuyển ở khu vực kết nối giữa line 1 và line 3 của ga tàu Thượng Hải, một cô gái đã bị chiếc xe đẩy phía sau vô tình va vào gót chân.
Không ai biết lực va chạm mạnh cỡ nào, chỉ thấy cô gái lập tức rút điện thoại ra gọi tới số điện thoại khẩn cấp 110 (số điện thoại báo cảnh sát) và 120 (số điện thoại gọi cấp cứu) để nhờ trợ giúp.
Chẳng mấy chốc, lực lượng phản ứng nhanh đã có mặt tại hiện trường. Ai cũng bất ngờ khi biết người vừa gọi điện cầu cứu chỉ bị va chạm với 1 chiếc xe đẩy của trẻ em, không gây ra vết thương nghiêm trọng nào. Và thay vì khẩn trương tiến hành sơ cứu hay hỗ trợ cho nạn nhân, cả ê kíp cấp cứu lẫn cảnh sát lại phải đứng chờ tới hơn nửa tiếng đồng hồ mà không thể làm gì. Nguyên nhân là bởi vị cô nương 30 tuổi này còn đang bận… chờ bố đến để vào bệnh viện cùng mình.
Mặc kệ cảnh sát khuyên nhủ thế nào, cô gái cũng nhất định không di chuyển, kiên quyết đứng đợi phụ huynh trước ánh mắt bất lực của những người xung quanh.
Không chịu nổi thói ngang ngược của cô gái, nhân viên y tế đã thẳng thắn phê bình cô: “Gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhu cầu cứu chữa cấp bách của các bệnh nhân khác.”, “Thật sự quá vô lý!”…
Bên cạnh đó, họ cũng kiến nghị cô nên đứng đây chờ bố một mình, sau đó có thể tự đi đến bệnh viện kiểm tra. Lực lượng chức năng cho biết trường hợp này không cần thiết phải gọi cảnh sát, và cô gái cũng nên suy nghĩ kỹ xem có nhất thiết phải điều động xe cứu thương như thế hay không. Tuy nhiên, cô gái vẫn nhất mực khẳng định tất cả đều cần phải chờ bố của mình đến nơi đã.
Qua điện thoại, cô gái liên tục giục bố mau chóng đến hiện trường, không những vậy, cô còn bày tỏ sự khó chịu khi bị cảnh sát và nhân viên y tế thúc giục.
Sau vài chục phút đồng hồ, cuối cùng bố của cô gái này cũng xuất hiện. Cô “con gái rượu của bố” nhanh nhẹn đưa chân ra kể lể bản thân vừa bị bánh của chiếc xe đẩy trẻ em cán vào như thế nào, đau đớn ra sao. Thế nhưng, ai cũng nhận thấy gót chân của cô ta không bị trầy xước, sưng đỏ hay có bất kỳ dấu hiệu rõ ràng nào cho thấy vừa trải qua va chạm, và tất nhiên cô gái cũng chẳng có vết thương nào nghiêm trọng đến mức phải vào bệnh viện, chứ đừng nói tới việc gọi xe cấp cứu.
Một số nguồn tin tiết lộ, sau đó bố con họ vẫn đưa nhau vào bệnh viện làm kiểm tra, nhưng không phát hiện ra bất cứ vết thương nào.
Hành vi “chuyện bé xe ra to” của cô gái khiến tất cả những người chứng kiến đều cảm thấy cạn lời. Trên mạng xã hội, người ta cũng dành cho cô gái khó hiểu những lời bình luận đầy châm chọc: “Ôi trời, công chúa giẫm phải gai mùng tơi trong truyền thuyết đây à?”, “Không hiểu nghĩ gì mà làm vậy luôn?”, “Nuôi được cô con gái cực phẩm thế này chắc hãnh diện phải biết!”, “Con gái rượu của bố có khác! Sau bày trong lồng kính thôi, đừng bước chân ra đường làm gì!”…
Một số người khác cho rằng hành vi của cô gái kể trên đã thể hiện sự giáo dục bất hợp lý của gia đình: “Bố cô ta đến thật ấy hả? Bó tay bó cả chân luôn!”, “Cứ tưởng em bé nào, chứ đằng này đã 30 tuổi rồi chứ ít ỏi gì?”, “Không hiểu bố mẹ dạy con kiểu gì mà hành xử như vậy?”, “Trước khi trách cô gái, chắc nên xem lại cách giáo dục của phụ huynh.”, “Không hiểu nổi gia đình họ nuôi dạy thế nào mà ra được cô con gái ngang ngược tới mức này?”….
Bên cạnh đó, nhiều người tỏ ra bức xúc, đề nghị nên có hình phạt dành cho cô gái ấy: “Cứ thế bỏ qua để lần sau cô ta lại tiếp tục náo loạn à?”, “Chiếm dụng tài nguyên công cộng, gây ảnh hưởng đến bao người, phạt nặng vào chứ!”, “Hãy cho cô ta vào blacklist, để nhỡ lần sau cô ta có muốn gây rối cũng không có cửa.”, “Nên có hình phạt thích đáng dành cho những người ngông cuồng và thiếu suy nghĩ như trên để làm gương!”…