Đưa cái tay cụt đến cổ tay, Dũng hỏi, ‘Mắt tay rồi, con còn đi học được nữa không, bố?’ Nghe câu hỏi, anh Nghĩa giữ im lặng…
Trong vòng gần một tháng qua, người ta đã quen thấy hình ảnh của anh Nguyễn Thế Nghĩa, một người cha trẻ, và cậu con trai của anh, Nguyễn Thế Dũng, chia sẻ cùng một buồng bệnh tại Khoa Chi trên, Bệnh viện chấn thương chỉnh hình Nghệ An. Anh Nghĩa đã đứng vững bên cậu con trai sau khi mất liên lạc với vợ từ nhiều năm trước.
Anh Nguyễn Thế Nghĩa, nay 34 tuổi, và vợ của anh quen nhau khi họ cùng làm công nhân ở miền Nam, và họ đã kết hôn khi anh mới 20 tuổi. Năm 2009, họ được phúc đám đông khi đón đứa con đầu lòng của họ, cháu Nguyễn Thế Dũng. Tuy nhiên, sau đó, vợ chồng họ quyết định quay về quê để tạo một cuộc sống tốt hơn cho gia đình nhỏ của họ. Trong thời gian vợ đi làm xuất khẩu lao động và vì một số vấn đề, họ không còn liên lạc với nhau.
Từ khi vợ ra đi, anh Nghĩa đã phải đối mặt với việc nuôi hai đứa con nhỏ một mình, với sự giúp đỡ của ông bà nội. Anh đã làm việc nhiều công việc khác nhau để đảm bảo có đủ tiền để nuôi con cái, nhưng thu nhập không ổn định. Tháng 7 vừa qua, anh Nghĩa đã quyết định gửi con trai về quê để bố mẹ chăm sóc và đã ra Bắc Ninh làm công nhân cho một công ty sản xuất linh kiện điện tử.
Anh Nghĩa đã gửi một phần tiền lương của tháng đầu tiên cho bố mẹ để mua đồ cho cháu, nhưng trước khi kịp gửi tiền họ đã nhận được cuộc điện thoại báo tin Dũng bị tai nạn và phải nhập viện. Anh Nghĩa không ngần ngại bỏ công việc và chạy về để đến bệnh viện, chỉ để phát hiện ra rằng con trai mình đang nằm trên giường bệnh mất cả hai bàn tay.
Sáng ngày 1/8, Dũng đi chăn bò cùng với người bà nội. Khi chơi, Dũng nhặt lên một vật thể lạ, và một tiếng nổ đã xảy ra, làm cho Dũng bị thương nặng. Người thấy tiếng nổ đã đến, và họ thấy cậu bé nằm đó, tay bị tổn thương nghiêm trọng.
Dũng đã được đưa đến bệnh viện trong tình trạng đáng buồn, với bàn tay phải của cậu phải được cắt bỏ đến cổ tay và bàn tay trái bị tổn thương nặng. Cậu bé đã trải qua nhiều cuộc phẫu thuật và đang phục hồi kháng kể. Tuy nhiên, việc mất cả hai bàn tay đã tạo ra nhiều thách thức trong cuộc sống hàng ngày của cậu.
Cậu bé Dũng đam mê lập trình game, và việc này đã trở thành niềm đam mê đặc biệt của cậu. Tuy nhiên, việc mất tay đã khiến Dũng tự hỏi liệu cậu có thể tiếp tục làm điều mình yêu thích không. Anh Nghĩa cảm thấy khốn khổ khi không thể giúp đỡ con cái của mình đạt được những ước mơ của họ.
Hiện tại, anh Nghĩa phải đối mặt với khó khăn tài chính do việc phải chi trả các chi phí y tế ngoài danh mục bảo hiểm gia đình và cả việc phải nuôi hai đứa con nhỏ một mình. Cuộc sống gia đình đã trở nên khá khó khăn sau biến cố xảy ra với cậu Dũng. Anh Nghĩa biết rằng việc lắp một bàn tay giả cho con trai để giúp cậu cầm nắm là một nhiệm vụ khó khăn và tài chính của họ không đủ để thực hiện nó.
Ông Nguyễn Đình Phong, Chủ tịch UBND xã Thịnh Thành, đã chia sẻ về hoàn cảnh khó khăn của gia đình anh Nghĩa. Hiện tại, anh Nghĩa sống cùng với ông Nguyễn Thế Thuận và bà Nguyễn Thị Bích, những người đã vượt qua độ tuổi lao động và không có công việc ổn định. Gia đình đang phải đối mặt với những khó khăn đặc biệt sau biến cố xảy ra với cháu.