Cậu được bố mẹ tha thứ khỏi biển lửa, nhưng sau khi trải qua 26 năm tại trại tù, anh trở thành một người hoàn toàn xa lạ với xã hội và không có tài sản của riêng mình. Từ một người có niềm tin, anh giờ chỉ có thể ở nhà vì sợ sẽ gây hại cho người khác và không biết làm thế nào để hòa nhập trở lại vào cuộc sống xã hội.

Saĕn Kham lớn lên trong gia đình nghèo khó, nhưng anh luôn được cha mẹ dạy dỗ cản thận, tính cách của anh luôn đồng nhất và được yêu quý. Tuy nhiên, cuộc sống của Saĕn Kham thay đổi sau vụ hỏa hoạn cảnh nhưng anh luôn cố gắng giữ vốn tự trị của mình.

Khi được đưa ra ngoài, Saĕn Kham vẫn nhớ khốn khổ khi buổi trải qua biển lửa bao trùm lấy căn nhà của mình, không kịp nghĩ ngôi nhà ấy. Anh đã giúp mọi người thoát khổ, nhưng không thể giúp chính mình.

Sau hai năm, những vết bằn của Saĕn Kham đã lành lại nhưng cơ thể của anh vẫn làn lại, anh trở thành người hoàn toàn xa lạ với xã hội, không có gì cho bản thân. Anh không thể thông côm đũa với người khác và không biết làm thế nào để hòa nhập lại với cuộc sống xã hội.

Điều này khiến Saĕn Kham cảm thấy buồn bã và tự trị của anh đã hoàn toàn thay đổi. Anh đã thay đổi tâm thức của mình và trở thành người khác hoàn toàn, củng như không thể giúp được bản thân mình.