Chỉ mới hơn một tuổi, bé Hào đã mắc phải bệnh ung thư máu (loại bạch cầu lympho cấp) và đã điều trị hơn hai năm mà vẫn chưa hoàn toàn khỏi bệnh. Cả bố và mẹ của bé đang phải đối mặt với cảnh căng thẳng tinh thần và tài chính. Hai chị em Hồng và Hằng cũng đã phải bỏ học sau cấp 2 để đi làm kiếm tiền để trang trải cho việc điều trị bệnh cho em Hào.

Đó là tình cảnh của gia đình bé Lương Anh Hào, sinh năm 2013, con trai út của anh Lương Bá Long (sinh năm 1976) và chị Nguyễn Thị Thủy (sinh năm 1978), ngụ tại ấp Tà Tô 2, xã Lộc Thành, huyện Lộc Ninh, tỉnh Bình Phước. Nhà anh Long – chị Thủy có 3 đứa con, 2 con gái tên Lương Thị Hồng (sinh năm 1998) và Lương Thị Hằng (2001), còn Hào là bé út.

Khi Hào mới 4 tuổi, anh đã phải trải qua cuộc hành trình khám chữa bệnh kéo dài gần 2 năm.

Chị Thủy cho biết: “Nhà em từ Thanh Hóa vào Bình Phước làm ăn gần 10 năm. Do điều kiện kinh tế khá khó khăn nên các con cùng không được ăn học tử tế. Khi vợ chồng em mất sức lao động thì bé Hồng phải nghỉ học khi mới tới lớp 8 để đứng phụ quán cơm kiếm tiền nuôi em. Rồi đến bé Hào phát bệnh ung thư máu thì bé Hằng cũng phải nghỉ học khi mới học xong lớp 8. Nó cũng theo chị lên Bình Dương phụ bán quán cơm để phụ tiền nuôi em”.

Ở quê khó khăn, anh Long và chị Thủy phải đi tỉnh để kiếm nguồn sống hai. Khi đến Bình Phước thấy đất này làm ăn được, anh chị cốp mua được mảnh đất nhỏ chiều ngang dài 5m để xây căn nhà nhỏ ở tạm. Anh Long thì đi làm hồ, chị Thủy mua và chải củi cùng sống nên anh chị đón 2 đứa con nhỏ ở quê vào sống cùng.

Ai ngờ gia đình chỉ mới yên ổn làm ăn được vài năm thì anh Long bị thoái hóa cột sống vì lao động nhiều năm mà không nghỉ ngơi. Chị Thủy dốc hết tiền cho chồng điều trị được vài lần thì đành nghèo vì không có điều kiện. Cùng trong thời gian này, chị Thủy bị suy nghĩ tâm kinh sau thời gian dài làm việc quá sức nên không thể làm việc nặng được, tai trái của chị cùng bỏng không nghe được, chị cùng chồng không nghe rõ nguồn nhân mà chị cùng con chồng không dám đi khám vì sợ “khám ra bệnh mà không có tiền chữa thì…”.

Thường xuyên đau và mất thị lực 1 bên tai nhưng người phụ nữ này không dám đi khám vì sợ… “khám ra bệnh”, không có tiền chữa.

Cuộc sống quần bách khiến bé Hồng phải bỏ học sớm, đi làm phụ quán cơm cho người ta với đồng lương 3 triệu đồng 1 tháng. Đến nay em đã 19 tuổi rồi, đủ tuổi đi làm công nhân nhưng xin ở đâu người ta cùng không nhận. Một phần vì em chưa tốt nghiệp cấp 2, một phần vì em không đủ sức khỏe, chỉ mong em trai khỏe mạnh không bị đau đớn vì bệnh”.