Chi rất nhiều tiền để mua vé số mỗi ngày nhưng khi trúng thưởng lại nói: “Tôi trúng số rồi, làm ơn đến nhận giúp tôi”. Điều đó khiến mọi người xung quanh cho rằng ông ta là một triệu phú. Nhưng sự thật lại quá bất ngờ.
Người đàn ông tốn hàng chục nghìn NDT mỗi ngày chỉ để mua vé số, nhưng sau khi trúng thưởng anh ta lại không đến nhận, sau khi điều tra cảnh sát vô cùng bất ngờ vì biết ông ta có đến 4 thận phận khác nhau. Vậy tại sao người đàn ông này lại mê mua vé số như vậy, bí mật đằng sau việc ông ta không đến nhận giải là gì? Danh tính thực sự của ông ta là ai?
1. “Thần tài” của tiệm bán vé số
Một tiệm vé số ở thành phố Thiên Xương, Anh Huy, Trung Quốc do hai vợ chồng anh Lưu cùng quản lý, tình hình kinh doanh trong nhiều năm qua khá tốt, cũng có nhiều khách quen tới ủng hộ. Nhưng điều mà hai vợ chồng này không ngờ là một ngày nọ bỗng nhiên có “Thần tài” đến gõ cửa, tần suất mua vé số của vị khách này đã khiến hai vợ chồng vô cùng ngạc nhiên.
”Ông trùm” này cho biết mình họ Trần, năm nay 45 tuổi, là một người thành đạt, vì lý do công tác nên ông ta thường xuyên đến đây công tác, sở thích thường ngày của ông ấy là chơi vé số. Lúc đầu vợ chồng anh Lưu không chú ý mấy, anh Lưu còn than thở rằng người thành đạt như ông ta mà cũng tin vào chuyện may rủi, chẳng qua là đang khoe khoang bản thân thôi.
Cứ cách vài ngày ông Trần lại đến cửa hàng vé số, ông ta mua tất cả các loại vé số mà cửa hàng kinh doanh. Ở Trung Quốc có nhiều loại hình vé số: vé số cào được in sẵn, có thể cào và trao đổi tại chỗ không cần đợi thời gian quay thưởng hay loại cược theo dãy số… Ông Trần ngồi lì ở tiệm vé số không đi, ông ngồi từ sáng tới chiều và tiêu hết 5000 NDT (hơn 16 triệu đồng) chỉ trong 1 ngày. Có lẽ vận may của ông Trần hôm nay không tốt, đến tối muộn khi cửa hàng sắp đóng cửa ông vẫn không trúng được giải nào, đành thất vọng rời đi.
Thông thường thì sau khi thua nhiều như vậy, trong vài ngày tới ông nhất định sẽ ngừng mua. Nhưng ông Trần không phải người “người bình thường”. Khi cửa hàng vừa mở cửa, ông Trần đã đến và cầm theo 10 nghìn NDT yêu cầu ông chủ cứ 10 phút lại mua cho mình một tờ vé số. Kết quả không quá khó đoán, ông Trần lại ra về trong thất vọng, trước khi đi ông còn bảo hai vợ chồng kia ngày mai nhớ mở cửa sớm.
Sáng hôm sau, vừa mở cửa hai vợ chồng đã thấy ông Trần đứng đợi ở đó. Ông móc ra 50 nghìn NDT tiền mặt và yêu cầu ông chủ hôm nay tiếp tục mua vé số cho mình, nhìn xấp tiền dày cộp hai vợ chồng ông choáng váng với độ giàu có của ông Trần. Cặp vợ chồng cẩn thận chuẩn bị trà nước và cho ông Trần ăn cơm 3 bữa, ông ta quả thật là “Thần tài” đối với họ.
2. Trúng thưởng nhưng không thèm tới nhận giải
Cuộc sống túc trực trong tiệm vé số của ông Trần kéo dài hơn 1 tuần, một ngày nọ ông Trần đột nhiên biến mất, hai vợ chồng kia thấy kì lạ nên đã gọi điện hỏi thăm. Khi biết rằng ông Trần không đến nữa, hai người cảm thấy vô cùng buồn bã.
Sáng sớm hôm sau, hai người tiếp tục mong ngóng bóng dáng ông Trần xuất hiện. Khoảng 10h sáng, ông Trần cầm một chiếc túi bước vào cửa hàng, sau khi chào hỏi vài câu ông Trần lấy từ trong túi ra 100 nghìn NDT (khoảng 330 triệu đồng) tiền mặt. Ông ta nói rằng ngày nào cũng ngồi trong tiệm vé số khiến ông cảm thấy nhàm chán, vì vậy ông sẽ trả trước 100 nghìn NDT, khi nào muốn chơi ông sẽ gọi điện báo dãy số muốn mua cho vợ chồng họ. Trước khi đi ông Trần còn dặn dò nếu thiếu tiền thì cứ gọi cho ông, đừng để lỡ mất giải lớn.
Hai vợ chồng ngày nào cũng trực bên bàn vé số, chồng phụ trách nghe điện thoại còn vợ ở bên cạnh lấy vé số, hai vợ chồng bận rộn tối ngày. Hôm sau, khi số tiền còn lại khoảng 20 nghìn NDT, cô vợ lập tức gọi điện cho ông Trần thông báo về số dư, ông Trần nhanh chóng trả lời sẽ gửi tiền vào buổi chiều.
May mắn đến với ông Trần, trong kết quả xổ số vào buổi trưa, vé số mà ông Trần mua đã trúng giải nhì và số tiền thưởng khoảng 50 nghìn NDT (tương đương 165 triệu đồng). Khi hai vợ chồng nọ thông báo tin tức này cho ông Trần, ông không hề tỏ ra vui vẻ, phấn khích. Ông Trần nói với hai vợ chồng kia rằng hiện tại mình có chút bận không thể nhận thưởng được nên nhờ họ đến nhận giúp, số tiền thưởng cứ để ở cửa hàng để tiếp tục mua vé số. Tuy hai vợ chồng kia có chút khó xử nhưng dù gì ông Trần cũng là khách quen nên họ cũng ngại từ chối.
Sau khi đồng ý yêu cầu của ông Trần, hai vợ chồng lập tức đóng cửa và đến trung tâm nhận thưởng, nhân viên trung tâm sau khi kiểm tra giải thưởng liền chuyển tiền vào tài khoản cho họ. Mấy nghìn tệ không phải là số tiền nhỏ, khi hai vợ chồng kia vừa nhận tiền xong chuẩn bị về nhà thì ông Trần lại gọi điện thoại tới nói rằng cần tiền gấp để kinh doanh nên lát nữa sẽ đến nhà cặp vợ chồng để lấy tiền.
Hai vợ chồng kia không suy nghĩ nhiều liền rút tiền thưởng từ ngân hàng, cuối cùng đưa toàn bộ số tiền cho ông Trần. Một năm sau, khi thống kê lại số liệu kinh doanh cặp vợ chồng phát hiện 80% doanh thu của tiệm đều đến từ ông Trần. Hai người ước tính một năm ông Trần đã chi khoảng 500 nghìn NDT để mua vé số, nếu cứ tiếp tục như vậy hai người họ rất nhanh sẽ có cuộc sống sung túc hơn.
Cuối tháng 2 năm 2017, ông Trần đến cửa tiệm muộn hơn thường lệ, chiều hôm đó ông đã chơi hơn 3000 NDT tiền vé số, trước khi đi ông nói rằng mình không mang tiền, hôm sau sẽ đến trả. Mấy ngày tiếp theo không thấy ông Trần đâu. Ngay lúc đó, ông Trần gọi điện đến và nói là ngày mai sẽ đem tiền đến trả cho họ. Nếu là người khác, hai vợ chồng kia chắc chắn sẽ lo sốt vó nhưng với ông Trần thì họ lại vô cùng tin tưởng.
3. Thân phận khác của “phú ông dởm”
Một tháng trôi qua, hai vợ chồng vẫn chưa nhận được tiền trả nợ của ông Trần, tuy nhiên họ cũng ngại đòi vì sợ vị “thần tài” này sẽ đi mất. Hai người kiên nhẫn đợi thêm 1 tháng nữa nhưng vẫn không liên lạc được với ông Trần, lúc này người chồng mới chợt nhớ ra ông Trần từng nói mình sống ở một khách sạn gần đó, vì vậy hai người đến đó để tìm thông tin.
Vừa đến nơi, hai người không thể tin vào mắt mình. Khách sạn này chỉ là một phòng trọ nhỏ do người trong làng cho thuê, một người giàu có chi hàng nghìn tệ mua vé số một năm sao có thể sống trong căn nhà chật hẹp chưa tới 30 tệ (tương đương 99 nghìn đồng) như vậy.
Sau khi mô tả dáng vẻ của ông Trần, chủ trọ cho biết trước kia ông ta từng ở đây nhưng giờ đã chuyển đi nơi khác. Sau đó, chủ trọ còn cho biết ông Trần hoàn toàn không phải phú ông gì cả, ông ta chỉ là một kẻ lang thang vô gia cư vì khi thuê nhà ông ta đã chọn căn phòng rẻ nhất. Lúc này hai vợ chồng tiệm vé số mới nhận ra mình bị lừa.
Nghiêm trọng hơn là một tháng sau, cảnh sát từ nơi khác đến tiệm vé số và cho biết hai vợ chồng chủ tiệm liên quan đến một vụ lừa đảo, phải được triệu tập điều tra theo pháp luật. Tin tức này khiến họ vô cùng sửng sốt, họ là những người làm ăn chân chính, coi trọng pháp luật, sao có thể liên quan đến việc lừa đảo được.
Vào tháng 3 năm 2023, một người phụ nữ Giang Tô cho biết bạn trai cô đã mất tích một cách bí ẩn, hơn nữa anh ta còn là “cảnh sát”. Người phụ nữ cho biết mối quan hệ của hai người rất tốt, đột nhiên một ngày bạn trai nói rằng anh ta đi công tác và mượn cô 700 nghìn NDT (tương đương 2,3 tỷ đồng). Cô không nghĩ nhiều liền chuyển tiền vào tài khoản của đối phương, nhưng sau khi chuyển tiền xong đối phương cắt đứt mọi liên lạc với cô. Sau khi nghe tường trình, cảnh sát cảm thấy người bạn trai đó có hành vi lừa đảo và tiến hành điều tra.
Người phụ nữ cho biết anh ta trên Trương Minh, làm việc tại một đồn cảnh sát địa phương ở Giang Tô, nhưng sau khi nhập tên và hệ thống thì không hiện ra thông tin trùng khớp. Khi kiểm tra thẻ ngân hàng người phụ nữ dùng để chuyển tiền, cảnh sát phát hiện chủ tài khoản không phải Trương Minh mà là một người đàn ông tên Tú Mao. Điều khiến cảnh sát cảm thấy khó hiểu là hóa ra Tú Mao là ông chủ nơi ông Trần ở.
Hóa ra, từ năm ngoái, ông Trần – người đàn ông giàu có mà vợ chồng tiệm vé số biết, muốn thuê một căn nhà nhưng anh ta nói rằng mình bị mất ví, không còn giấy tờ tùy thân nên nhờ Tú Mao dùng giấy tờ của mình để làm giúp ông ta một thẻ ngân hàng. Chủ nhà thấy ông Trần đáng thương nên cũng đồng ý cho mượn một thẻ ngân hàng.
Người phụ nữ trình báo vụ án ở Giang Tô đã chuyển tiền của mình vào thẻ ngân hàng đứng tên Tú Mao. Tiếp đó, hai vợ chồng bán vé số cũng nhiều lần dùng tấm thẻ để rút tiền. Lúc này mọi người mới hiểu rằng chuyện mình gặp phải đều do ông Trần gây ra. Dưới sự phối hợp của cảnh sát, cuối cùng cũng tìm được ông Trần. Ông ta không phải là “thần tài” cũng không phải kẻ vô gia cư, càng không phải người bạn trai “cảnh sát” mà cô gái kia nói. Danh tính thực sự của ông ta là một tội phạm truy nã đang chạy trốn, lý do truy nã là biển thủ công quỹ của công ty, số tiền lên đến 2 triệu NDT (tương đương 6,6 tỷ đồng).
Người đàn ông này họ Mã, từng là một nhân viên xuất sắc của công ty nhưng vì nghiện vé số, ông đã tiêu xài hết toàn bộ tiền tiết kiệm và bí mật biển thủ hơn 2 triệu NDT của công ty sau đó bỏ trốn. Trong thời gian chạy trốn, Mã đã gặp người phụ nữ trên và lừa cô 700 nghìn NDT.
”Lưới trời lồng lộng, tuy thưa nhưng khó thoát”, cuối cùng Mã cũng bị viện kiểm sát kết án theo pháp luật, phải trả giá đắt cho hành vi của mình.